CAMSA – ngày 7/8/2009.
Công ước Quốc tế Bảo vệ Quyền của Di dân Lao động và Thành viên Gia đình họ” được xem là một trong 9 công ước nhân quyền nền tảng của thế giới. Theo Điều 2 của công ước này, Di dân Lao động là người sẽ, đang hay đã được mướn cho một việc làm có trả lương tại một quốc gia mà người đó không phải là công dân.
Đối với những di dân – không phân biệt họ thuộc về quốc tịch, sắc dân, tôn giáo, giới tính nào – có mặt hợp pháp trên lãnh thổ của mình, mỗi quốc gia thành viên của “Công ước Quốc tế Bảo vệ Quyền của Di dân Lao động và Thành viên Gia đình họ” thoả thuận sẽ đối xử với họ không kém thuận lợi hơn cách mà quốc gia này đối xử với công dân của mình trong các vấn đề sau đây: trả lương, số giờ làm việc, thoả thuận về giờ phụ trội, trả tiền trong ngày nghỉ lễ, những giới hạn đối với việc làm tại gia, hạn tuổi tối thiểu để được làm việc, tập việc và tu nghiệp, việc làm của phụ nữ và người trẻ tuổi, thành viên của nghiệp đoàn và việc được hưởng kết quả của những cuộc thương lượng về mức lương cho tập thể, chỗ cư trú, bảo hiểm xã hội (những qui định pháp lý về việc tai nạn khi làm việc, có mang, ốm đau, thương tật, tuổi già, chết và thất nghiệp, …)
Mời Quý độc giả xem toàn văn Bản Công ước tại đường link sau:
Công ước Quốc tế bảo vệ Quyền của Di dân lao động và Thành viên gia đình họ