CAMSA – ngày 18/9/2009.
Công ty CP Thương mại Châu Hưng.
Tel: 04. 39764827; Fax: 04. 39764865
Địa chỉ: xã Trưng Trắc, huyện Văn Lâm, tỉnh Hưng Yên.
Châu Hưng cùng 04 Công ty dịch vụ Xuất khẩu lao động khác của Việt Nam đã đưa hơn 100 công nhân Việt Nam sang làm việc cho Công ty Cơ khí Eko Metal ở Juru, Penang, Malaysia. Mặc dù phải làm việc vất vả, ngày 12 tiếng, không có ngày nghỉ, không được nghỉ khi ốm đau và không được trả lương như Hợp đồng đã ký kết. Tình trạng này diễn ra liên tục trong một thời gian dài, công nhân đã nhiều lần kiến nghị nhưng không được giải quyết, các công ty môi giới Xuất khẩu lao động ở Việt Nam lảng tránh trách nhiệm, không có động thái giúp đỡ công nhân do mình đưa sang Eko Metal.
Công nhân đã liên hệ với CAMSA – văn phòng Penang nhờ giúp đỡ. Trong quá trình theo dõi hồ sơ và trợ giúp pháp lý cho công nhân, CAMSA đã phát hiện ra hàng loạt các vi phạm của Châu Hưng và 04 công ty dịch vụ Xuất khẩu lao động. Dưới đây là các vi phạm của Châu Hưng:
– Vi phạm về thời gian ký Hợp đồng dịch vụ Xuất khẩu lao động: Theo quy định tại Điểm a Khoản 1 Điều 27 Luật người lao động ở nước ngoài 2006 và Điểm a Khoản 2 Mục V Thông tư 21/2007/BLĐTBXH thì thời gian muộn nhất ký kết Hợp đồng dịch vụ XKLĐ là 5 ngày trước ngày xuất cảnh. Nhưng các công nhân chỉ được SOVILACO chuyển xem và ký Hợp đồng 01 tiếng trước khi lên máy bay sang Malaysia. Họ không có thời gian đọc và hiểu các điều khoản trong Hợp đồng, không được Công ty giải thích các điều khoản Hợp đồng và khi thắc mắc về nội dung Hợp đồng thì Công ty không trả lời cho họ, chỉ hứa hẹn bằng miệng. Hành vi này không chỉ vi phạm quy định của Luật về người lao động đi làm việc ở nước ngoài mà còn vi phạm các điều kiện cần thiết để một Hợp đồng có hiệu lực theo quy định tại Bộ Luật Dân Sự 2005. Hợp đồng là một thoả thuận, khế ước trong đó thể hiện ý chí và nguyện vọng của các bên tham gia. Tuy nhiên, công nhân ở đây phải ký vào một bản Hợp đồng với các nội dung do phía công ty đưa ra, không biết hết các nội dung ấy, không được ý kiến hay thể hiện sự đồng tình hay bất đồng tình của mình. Điều này là trái luật, nên các Hợp đồng dịch vụ này coi như bị vô hiệu từ khi chúng được ký kết.
– Vi phạm về thời gian thu phí dịch vụ và môi giới: Theo quy định,các khoản phí này chỉ được thu sau khi Hợp đồng dịch vụ được ký kết nhưng thực tế thì hoàn toàn trái ngược. Các công nhân phải làm đơn vay Ngân hàng một khoản tiền để đi xuất khẩu lao động. Số tiền này được Ngân hàng chuyển trực tiếp sang tài khoản của Công ty. Sự việc này xảy ra một thời gian rất dài trước thời điểm ký kết Hợp đồng dịch vụ và xuất cảnh của công nhân.
– Một nội dung về thời gian thử việc ghi trong hợp đồng dịch vụ: công nhân thử việc trong thời gian 3 tháng đầu, nhưng theo Luật Việt Nam về người lao động xuất khẩu, các Thoả thuận chung giữa Việt Nam và Malaysia, Luật Malaysia cũng như Hợp đồng ký kết giữa 3 bên thì không có nội dung về thời gian thử việc. Khi người lao động đã làm xong các thủ tục, ký kết Hợp đồng lao động với chủ sử dụng lao động ở nước tiếp nhận là khi đó họ chính thức là người lao động cho chủ sử dụng lao động với thời gian theo Hợp đồng lao động. Tuy nhiên ở đây SOVILACO đã cố tình thêm nội dung này, kèm theo những hạn chế về việc nghỉ của công nhân, không được trả tiền, không được bồi thường, chịu mọi chi phí về nước… cho thấy SOVILACO đã lợi dụng sự nhẹ dạ cả tin của công nhân để trốn tránh các trách nhiệm theo Hợp đồng của mình.
– Hơn thế nữa, trong Hợp đồng dịch vụ, SOVILACO thoả thuận với công nhân về công việc là làm vàng, nhưng khi sang Malaysia thì lại chuyển làm cơ khí, trái với những gì công nhân mong đợi và được đào tạo khi còn ở Việt Nam. Trong khi đó trong Hợp đồng lại ghi rằng nếu công nhân làm không tốt, tay nghề kém, bị Eko Metal đuổi về nước thì phải chịu mọi chi phí. Điều này là bất hợp lý vì họ không được đào tạo để làm công việc do Eko Metal giao, đây là lỗi thuộc về SOVILACO nhưng SOVILACO lại đổ cho công nhân chịu mọi thiệt hại.
Các vi phạm trong thời gian công nhân làm việc tại Malaysia:
Theo quy định tại Điểm đ, K2, Điều 27 Luật người lao động ở nước ngoài, Công ty SOVILACO có trách nhiệm phải tổ chức, quản lý và bảo vệ các quyền lợi hợp pháp của công nhân. Nhưng khi công nhân gặp khó khăn, bị chủ sử dụng lao động đối xử tồi tệ, không trả lương thì SOVILACO lại chối bỏ trách nhiệm này, không có động thái can thiệp để giúp đỡ cho công nhân.
Trong thời gian công nhân làm việc cho Eko Metal, họ phải làm theo ca 12 tiếng/ngày với công việc rất vất vả như đúc nhôm, cán nhôm để chế tạo ô tô. Họ bị quản lý rất chặt, bị đe doạ dùng vũ lực để ép hoàn thành công việc theo chỉ tiêu của công ty. Cuối tháng lĩnh lương thì bị trừ nhiều khoản tiền không hợp lý, có người bị trừ 300RM trong khi tổng số lương chỉ được khoảng hơn 700RM. Nhiều lần công nhân gọi điện về cho công ty môi giới nhưng không được giúp đỡ giải quyết các khó khăn gặp phải. Tình trạng này diễn ra cho đến khi một người công nhân Việt Nam bị người quản lý của Công ty dùng vật dụng làm việc bằng sắt đánh trọng thương. Tất cả công nhân Việt Nam đã bức xúc và nghỉ việc đòi giải quyết quyền lợi. Thời gian này, họ gọi điện cho người đại diện của SOVILACO và gọi về Việt Nam nhưng cũng không được giúp đỡ.